Tôi lấy chồng từ năm 17 tuổi. Vì mẹ mất sớm nên tôi chỉ được học hết cấp hai và phải nghỉ học để lo việc nhà, giúp đỡ gia đình. Khi tôi có nhân tình thì bố tôi giục đi lấy chồng sớm, kẻo ở nhà với bố và các em lại nặng nhọc. Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi, anh là một người đàn ông khá bảo thủ, khó tính khó nết, đã vậy còn hay ỷ lại vợ và không có chí tiến thủ. Quơ những việc đáng lẽ là việc của người chồng phải lo toan thì anh đều đổ hết lên vai tôi. Kể cả việc xây nhà, anh cũng để một mình tôi phải lo toan, phụ trách. Chẳng những thế, chuyện quan hệ công việc của anh, anh cũng phải nhờ tôi đi giao dịch "giúp anh". Anh ỷ lại cho tôi mọi việc, kể cả những việc rất hiểm với nữ giới. Anh không hề biết rằng, trong cuộc sống có rất nhiều cạm bẫy mà tôi là người đàn bà thì rất khó có thể tránh được. Anh yêu tôi nhưng cái cách anh sống khiến tôi cảm thấy rất hiểm nguy. Tôi rất yêu anh nên mọi việc anh nhờ vả, tôi không bao giờ khước từ. Nhưng đáng lẽ như những người đàn ông khác thì họ sẽ đi cùng vợ... Còn anh, anh cứ để tôi một mình đi quan hệ ngoại giao với những người đàn lam bien quang cao tai ha noi ông khác. Tôi đã gắng hết sức cho những buổi gặp mặt với những ông lãnh đạo không phải kéo dài thời gian và để mối quan hệ đó không đi quá xa. Thế nhưng... Tôi vẫn chẳng thể vượt qua được những cám dỗ của thế cuộc... Để cặp bồ . Tôi biết mình rất yêu người đó. Anh là trưởng công an xã nơi chúng tôi ở. Anh hát rất hay và cách trò chuyện của anh cũng rất hấp dẫn. Và từ khi quen anh, tôi mới nhận ra rằng, có nhẽ do mình lấy chồng khi còn quá trẻ nên chưa hiểu hết được thế nà tình. Và cho đến hiện, tôi mới cảm thấy rung động trước anh, một người mang đến cho tôi những rung cảm đích thực hạnh phúc.
Anh ấy đã mang đến cho tôi những rung cảm thật sự (Ảnh minh họa) Những ngày lễ, anh luôn hát cho tôi nghe và mua những món quà để tặng tôi. Tôi thực sự rất vui vì từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ được ai tặng quà, kể cả chồng tôi. Anh cho tôi những kỷ niệm mà tôi không thể nào quên được... Và tôi biết, mình đã yêu anh thật lòng. Những lần viện cớ đi công việc, tôi đều đi gặp anh. Đã hơn một năm qua, chúng tôi hỗ tương với nhau nhưng chồng tôi không hề hay biết mối quan hệ đó. Nhưng cũng sau một năm quen biết, tôi mới chua xót khi biết anh ta đến với tôi chỉ vì tiền. Trước đây, cứ mỗi lần gặp anh, tôi lại đưa cho anh dăm bảy triệu. Mỗi tháng xem thêm tôi cũng đưa cho anh khoảng hai chục triệu. Nhưng thời gian gần đây, tôi làm ăn không được trơn tru nên không cho anh tiền nữa... Thành thử nên anh đã tỏ thái độ bàng quan, hờ hững với tôi. Cho dù tôi đã níu kéo, đã san sẻ để anh cảm thông nhưng anh vẫn không nói với tôi bất cứ lời nào. Sau sự việc này, tôi mới nhận ra rằng, chẳng ai yêu mình bằng chồng hết. Dù anh ấy có chậm chạp, có ỷ lại vợ nhưng anh vẫn không bao giờ phản tôi. Có lẽ vì chồng quá hiền nên tôi mới lấn lướt và dễ dàng cặp bồ như vậy! |
0 nhận xét